iêu iêu mỗi mềh ak thôu !

Archive for Tháng Một 10, 2011

Thác luyến Part 11


          Dạo nỳ hỌc nhƯ đ3n nên lỜm wằn wại tỚi 2, 3h ság nên các chưƠg sẽ đc post vào đÚg 12h đêm nếu dịch kịp *pÙn ngủ*

                                                                                 Part 11

           Hoặc là từ lúc bắt đầu theo nàng thì một mực chờ đợi hắn đến mới một rời đi?

            Rõ ràng chính mình từ trước đến nay cũng không tin cái gì gọi là linh hồn , nhưng vì sao hiện tại trong lòng  mỗi địa phương lại giống như cầu nguyện đợi hắn sau đó linh hồn có thể được an bình?

            Lòng người thiện lương , ngươi ngày hôm qua làm chuyện mà không hối hận , không có nghĩa là ngày mai cũng sẽ không hối hận. . . . . .(lưƠg thiện nhƯ ngƯi a)

            Bên tai vài ngày không có vang lên Từ Cửu Kỷ đối hắn nói chuyện , Hoàng Hân Duật giờ phút này chăm chú nhìn hắn đang mắt nguyên bản tinh nhuệ quang mang nhất thời đen tối rất nhiều. 

            Ngươi hối hận  đi, cho nên mới nghe không được người khác nhắc tới Mạc Quân Trình. . . . .

            Hối hận sao không? 

            Bởi vì giết Mạc Quân Trình?(Mắc shao fỞi hỐi hận chỨ tar lỜ tar jết jết)

            Có lẽ đi! Có lẽ hắn  thật sự có chút hối hận, nhưng cho dù thời gian có trở lại lúc ấy, nói vậy hắn vẫn là áp dụng  thủ đoạn giống nhau , lần thứ hai đem Mạc Quân Trình đưa lên hoàng tuyền, bởi vì đây là hắn phương thức!

            Chỉ cần yêu thượng , nhất định là còn có cả đời một đời để giác ngộ, nhưng nếu đối phương không tiếp nhận, như vậy, hắn tình nguyện giết đối phương cũng tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn hắn cùng với người khác song túc song tê .

            Nếu đối phương di tình đừng luyến sau, chính mình sau này nói không chừng hội chậm rãi oán hận, cừu thị hắn, thậm chí ngay cả từ trước từng lâm vào mê thật sâu  tính chất đặc biệt đô hội ở trong nháy mắt chuyển biến thành oán hận địa phương. . . . . .

            Cho nên, vì làm cho chính mình có thể vĩnh viễn yêu hắn, vì làm cho hắn có thể vĩnh viễn bảo trì chính mình yêu sâu nhất bộ dáng, hắn động thủ giết y. . . . . .

Còn hơn sau này hai người bởi vì chán ghét mà làm thương tổn nhau , lẫn nhau cừu thị, như vậy đây mới là lựa chọn tốt nhất, cũng chỉ có như vậy, mới là đối hai người bọn họ & mọi người kết quả tốt. . . . . .

            Mà này, chính là hắn lựa chọn đối tình yêu là phương thức trung thực .

            Lạnh lùng giơ lên một mạt cười, Hoàng Hân Duật mâu thuẫn đen tối nhất thời dấu đi, thủ nhi đại chi chính là một mạt chân thật đáng tin đích kiên quyết.

            Ngươi hối hận  đi, cho nên mới nghe không được người khác nhắc tới Mạc Quân Trình. . . . . .

            Ta không hối hận! 

            Chính là bởi vì không hối hận, cho nên mới không được người bàn tán; chính là bởi vì không hối hận, cho nên mới hội chặt chẽ đưa hắn ghi tạc trong lòng!

            Anh a, ngươi cho là ngươi hiểu biết ta sao? Kỳ thật là không!

            Liền giống như ta từng nghĩ đến chính mình thực hiểu ngươi, nhưng sự thật cũng không tẫn nhiên bàn thực thiết.

            Lại qua hai ngày, Mạc Quân Trình đưa tang .

            Có lẽ là bởi vì  ngay cả tang lễ đều đã tổ chức , cho nên rốt cục làm cho Hoàng Hân Duật hết hy vọng xác định trên đời này không còn có Mạc Quân Trình & duyên cớ, cũng có lẽ là bởi vì thẳng tới nay chiếm cứ hắn tất cả tâm tư thiên hạ đột nhiên trôi đi không quan hệ, Hoàng Hân Duật trong lòng đột nhiên lập tức ra thật lớn một mảnh khoảng không đến, làm cho hắn cũng không hiểu được nên như thế nào bổ thượng mới tốt.            

           Phảng phất đã thành  thói quen, Hoàng Hân Duật trong đêm dài thanh tĩnh đi tớiphòng Từ Cửu Kỷ phòng,hắn đờ đẫn mà nhẹ nhàng tới bên giường ngồi xuống ,trước mắt là người có cùng nhan sắt giống Mạc Quân Kỳ,trong lòng đột nhiên tâm tình “ cái gì cũng không muốn” sinh ra!

Từ nhỏ đến lớn, hắn làm hết thảy đều là vì Mạc Quân Trình, vì bảo hộ hắn, cho nên hắn lựa chọn trở thành Hoàng gia chủ tử; vì thủ hắn, cho nên hắn liều lĩnh diệt trừ điệu tất cả nguy hại đến người của hắn, bất luận là thân nhân hoặc bằng hữu; vì ở nghệ thuật phương diện hắn đều có thành tựu cho nên hắn xác nhận ngầm rằng hắn có khả năng đọc lướ qua trong phạm vi , vì hắn mà nổi lên mâu thuẫn lớn , làm cho người ta không dám xem nhẹ hắn. 

            Ở công tác phương diện này hắn biết rất nhiều, ở thời điểm  bình thường hắn là người an bài tất cả hành trình, chỉ vì muốn cùng hắn có nhiều thời gian ở chung. 

            Nhưng mà hiện giờ, người của chính mình sinh trung cũng rốt cuộc không có Mạc Quân Trình người này tồn tại, bất thình lình thay đổi làm cho hắn trong lúc nhất thời không biết nên đi con đường nào, trong lòng lại mờ mịt một mảnh, không biết kế tiếp dài lâu nhân sinh nên như thế nào vượt qua.(nguyên zăn

            Nếu có thể, hắn tình nguyện không cần hết thảy quyền thế, phú quý, chỉ cầu có thể cùng Mạc Quân Trình song túc song tê, chỉ cầu hắn có thể thiệt tình cùng đãi, dài bạn tới cúi xuống lão hĩ.(mềh ngỉa là “đầu bạc giang long”) 

            Khi còn bé hắn không tự hỏi nhiều lắm, lòng tràn đầy nghĩ đến chỉ cần chính mình đáp ứng ông nội yêu cầu, trở thành  Hoàng gia người thừa kế, liền sẽ không có người dám khi dễ Mạc Quân Trình , cho nên hắn tiếp nhận Hoàng gia chủ vị.

            Ai ngờ theo nhau mà đến là từ cha mẹ thân sinh liên tiếp làm khó dễ cùng trách móc nặng nề, chỉ hắn kiêu căng tự đại, mắng hắn thật không biết sỉ, cánh chim chưa phong đã nghĩ trứ sử kế đoạt vị, tâm địa rất ngoan độc, nhưng một câu hắn cũng không nói cho quá Mạc Quân Trình biết , hết thảy liền như vậy yên lặng gánh vác mọi chuyện.

            Thở dài, khi hắn bắt đầu hiểu được đạo lí đối nhân xử thế, hiểu được sự thật âm ngoan độc lạt, quang ám hai trong lúc sau, hắn là chủ vị Hoàng gia không đủ để bảo hộ Mạc Quân Trình vĩnh viễn , hắn phải so với tất cả mọi người khác có bản lĩnh , có năng lực có thể nhận Hoàng gia chủ tử trọng trách.

            Hơn nữa, hắn còn phải âm thầm kiến cấu  ra một đứa con như hắn hắn, hoàn toàn không thể dựa vào htế lực Hoàng gia , bởi chỉ có như vậy,mới có thể đảm bảo tương lai cùng an nguy của Mạc Quân Trình,cho nên hắn nghe lời ông nội đi Anh quốc,thẳng đến năm ấy bị gọi về.         

Mấy ngày trước đây ,Mạc Quân Trình nói với hắn ,hắn còn muốn tiếp tục ở Anh quốc tiếp tục học tập mỹ thuật tạo hình kỹ xảo, cho nên không có cùng hắn về nước ,ngay lúc đó hắn nghĩ sẽ thuyết phục hắn về nước,nhưng hắn quay về Hoàng gia , chỉ sợ ý kiến không thống nhất , có lẽ có thể có nhiều sự tình phát sinh, bởi vậy chung quy cố nén nỗi khổ tương tư một mình quay về nước…(tỘi e nÓz

            Bốn năm trước bên trong quét sạch, cùng với Hoàng gia đối ngoại liên tục phát triển, tất cả hết thảy đều đổi , điểm xuất phát vẫn là Mạc Quân Trình , hắn nguyên tưởng rằng chỉ cần mình vẫn đợi hắn như vậy,mà nếu như là khi còn bé ,bình thương sẽ cùng hắn đợi thật dài thật lâu đến vĩnh viễn,nhưng hôm nay ……

            Cố nhân đã hĩ, nhân sự đã phi (mềh ngĩ cý nỳ lỜ “Cố nhân đã mất , mọi việc đã quên” a) dù có quyền thế ,tài phú hơn người có thể làm gì?

                          Song mềh quyến định sẽ chia mỘt part thật dài để mỌi ngỪi kÔ mất hỨg  giỮa chỪg a